Sẽ làm sao nếu Phú Sát Dung Âm là hoàng hậu nhưng tâm tình không ủ dột nữa?
Sẽ làm sao nếu Dung Âm không sống trong sự tranh giành hậu cung mà sống trong sự sủng ái của các phi tần khác?
Văn án
"Nàng ấy là hi vọng của thiếp." Hoàng hậu nương nương nói trong màn nước mắt.
"Ta còn sống ngày nào, hoàng hậu nương nương nhất định không thương, không tổn. Ta sẽ hảo hảo bảo hộ nàng!" Anh Lạc nàng phát thệ, chỉ cần nàng còn sống ngày nào liền bảo hộ nàng ấy ngày đó.
Thuần Phi nước mắt đẫm mi, nắm lấy tay áo hoàng hậu, nho nhỏ giọng than thở, "Nếu thần thiếp nói, thần thiếp đã yêu người từ lâu. Liệu người có nhìn đến, có đáp lại thiếp?"
"Ta trêu chọc ngươi cũng bởi vì ta chán ghét gương mặt ngươi suốt ngày lấy lòng cẩu hoàng đế, hôm nay ngoan ngoãn thành người của ta đi, không chuẩn nói nhiều." Cao quý phi nhướn mi, bá đạo nói.
"Xem ra thêu thùa cũng vô dụng, may cho nàng một ngàn cái khăn cũng không được nàng ngó đến. Không bằng tự mình chiến đấu, đem hoàng hậu về tay." Nhàn phi vứt chiếc khăn tay xuống, khẩu khí cũng mạnh mẽ lên vài phần.